Đầu năm chinh phục thử thách núi Minh Đạm, Vũng Tàu

Núi Minh Đạm hay khu căn cứ Minh Đạm cũng là một. Nơi đây được kể rằng xưa kia là căn cứ hay nơi ẩn náu của những người làm cách mạng. Ngày đầu năm, chinh phục thử thách cùng với các con, cháu, anh em, quả là một cảm giác thú vị.

Đường đèo khá dốc, không quanh co như các đèo nổi tiếng khác nhưng nó cũng đủ mang lại cảm giác vòng vo khi đi bộ. Con đường khá thuận lợi nếu bạn đi bằng ô tô hay xe máy nhưng độ dốc của nó khiến người ta cấm xe đạp trên đoạn đường này.

Đi bộ là một cảm giác khác hoàn toàn với những lần lái xe trước đây. Bạn có đủ thời gian ngắm cảnh dọc đường, lắng nghe sự vận động của cơ thể, thở dốc và hít không khí trong lành của ngày mùng một Tết 2019. Những ngày này không phải mùa mưa, cây cối tương đối khô cằn bởi lượng nước cung cấp cho nó từ sự thẩm thấu trong đất đã vơi đi.

Phản ứng tự nhiên hình thành qua hàng triệu năm khiến các cây trút bớt lá tạo thành mảng màu vàng úa hai bên đường. Khung cảnh thật đẹp, nếu nhiệt độ xuống khoảng 10 đến dưới 10 độ C bạn sẽ có cảm giác như đang ở Châu Âu mùa lá rụng. Một vài đoạn có ánh nắng vàng chiếu xiên qua tán cây xuống thảm lá vàng bên dưới tạo cảm giác như mùa thu hơn là mùa xuân.

Mùa xuân phương Nam, nơi gần đường xích đạo như Vũng Tàu có tiết trời khác hoàn toàn Miền Bắc. Chẳng có mưa xuân cũng không xe lạnh hay cây cối nảy lộc đâm chồi khắp nơi. Ở đây chỉ có 2 mùa, mưa – nắng và bạn đang ở giữa mùa nắng (khô).

Cỏ lau mọc ven đường cũng đem đến cho bạn cảm giác thích thú khiến ta phải ghi lại những khoảnh khắc của không khí đầu năm. Hành trình với núi Minh Đạm đáng lẽ được thực hiện sau đó một ngày, bởi lịch trình vạch sẵn là sẽ chinh phục ngọn Hải Đăng ở Vũng Tàu trước. Quân số đông hơn dự kiến và muốn làm một thử thách cao hơn đối với bản thân và 2 con, Roni & Michael.

Bản thân ít vận động, nên đi bộ theo sườn dốc này cũng là một trải nghiệm và tương đối mệt. Nhưng cao hơn tất cả là thử thách cho 2 con của mình. Với Michael, đây không phải là lần đi bộ xa nhất, nhưng là lần đi bộ ở nơi có độ dốc lớn và tổng quãng đường đi – về hơn 4km với 7000 bước chân. Roni (mập) thì leo núi này cũng không phải là xa nhất, nhưng với trọng lượng vượt ngưỡng, thử thách thực sự với con.

Michael mệt lử, nhiều lần muốn bỏ cuộc nhưng rất hào hứng vì đích đến mới là thứ ta bàn luận chứ không phải đi nó mệt như thế nào? Trước đó, mọi người đã được tập rợt khi leo Núi Viba -Vũng Tàu hay còn gọi là Núi Lớn.

Các anh chị và em của RM cũng không kém phần hào hứng, cứ đi theo gia đình của RM thì luôn có thú vị và được biết thêm nhiều thứ mà ngày thường có thể cũng gặp, chỉ khác cách hiểu về chúng như thế nào.

Người nhỏ nhất trong đoàn là Andy, em của RM (Roni – Michael), em mới 3 tuổi, cũng theo đoàn tới đích, dù rằng có đôi khúc ba phải cõng để tiếp xức cho kịp đoàn. Sự động viên của anh Teddy cũng làm Andy hào hứng hơn, tuy có chút nhỏng nhẻo nhưng là một thành viên ấn tượng của đoàn.

Anh Bin, chị Bé cũng lần đầu tiên được tham quan, chinh phục núi Minh Đạm. Bin đã từng chinh phục tuyến Bắc Nam (xuyên Việt) bằng xe ô tô. Đoạn đường này tuy ngắn nhưng chắc là lần đầu tiên đi bộ một đoạn xa như thế. Đối với chị Bé thì hẳn còn nhiều điều mới lạ hơn. Sẽ phỏng vấn riêng để biết cảm xúc như thế nào.?

Con đường này nếu so với đường vào Động Thiên Đường ở Quảng Bình thì còn dễ đi hơn nhiều đối với Roni. Sẽ có video chi tiết về hành trình đó, dù rằng Roni đã chinh phục cách đây hơn 2 năm.

Trở lại với hành trình khám phá núi Minh Đạm của RM, chúng tôi tới trạm dừng chân khi trời gần tối, do vậy có nhiều điểm cao hơn chưa thực hiện được và phải đi xuống cho kịp giờ.

Quang cảnh tầm sau 5h chiều mùa này cực đẹp, chụp hình là thời khắc đẹp nhất trong ngày. Có mang máy theo nhưng lại lười nên không lôi ra chụp. Khoảng 200m cuối, đối với Michael là thử thách thực sự, con muốn bỏ cuộc, muốn dừng chân để nghỉ nhưng cần tới đích mới là mục tiêu của chuyến đi. Chẳng có lý do gì khiến chúng ta bỏ cuộc, Michael mới 5 tuổi thôi, và con đã tiến tới đích một cách thuyết phục.

Dọc đường về, Michael còn nhận xét rất tinh tế rằng: Ba ơi mình đi vậy đâu phải leo núi đúng không ba? Wow, một câu hỏi thú vị phải không các bạn?

Câu hỏi của Michael dẫn tới một câu hỏi khác: Vậy theo con như thế nào là leo núi?
Michael: Mình đi như vậy là đi bộ mà ba.

Câu trả lời thật tuyệt, một định nghĩa đúng nhất với hiểu biết của con. Đúng đấy, mình đi bộ nhưng với một hoàn cảnh khác, đường đi lên núi, dốc và khó hơn đi đường bằng. Mai mốt con lớn hơn sẽ leo núi thực sự, khi ấy cần có đồ bảo hộ và đường đi sẽ không bằng phẳng như thế này. Khi con lớn hơn, chúng ta sẽ thực hiện việc đó nhé. Mình cứ để đó.

Tinh thần khám phá điều mới mẻ là những điều ba mong muốn 2 con luôn có. Để biết được một cái mới các con cần vượt qua các thử thách nhất định. Đến đích chắc chắn có nhiều cách khác nhau để đạt được, điều quan trọng là ta cảm nhận như thế nào khi ở đích đến.

Cùng đứng ở đích đến, nhưng mỗi người có một cảm nhận khác nhau. Chắc chắn sau này trên hành trình dài của cuộc đời, các con sẽ có cách độc đáo của mình để cảm nhận về đích mà mình nhắm đến.

Dragon.TQL
05/FEB/2019 (Mùng 1 Tết Kỷ Hợi)